Nghe gió gọi và mưa rơi lác đác,
Lá vàng bay tan tác trước sân nhà.
Đường em đi còn lại một loài hoa,
Đang run rẩy giữa đêm khuya sương giá.
Nhà ai kia sáng lên ngôi sao lạ,
Đón Noel Chúa Cả giáng trần.
Gloria đây khúc hát thiên thần,
Cung trầm bỗng tiếng đàn ca thánh thót.
Em yêu ơi! Đây những lời dịu ngọt,
Dành cho em, xin gởi gió mang đi.
Chén ân tình kết bằng ngọc lưu ly,
Từ muôn nẻo nghe bước chân đi rộn rã.
Người hành khất nhìn lên ngôi sao lạ,
Trong cô đơn, hơi thở nghẹn ngào...
Trời hôm nay không một vì sao,
Lòng nặng trĩu biết bao thương nhớ.
Dù bóng tối, xin em đừng sợ,
Vì đêm nay đèn sáng muôn nhà.
Vì đêm nay bao dáng kiêu sa,
Đang trẩy hội lụa là gấm vóc.
Em yêu ơi! Tại sao em khóc?
Một mình em đơn độc về đâu?
Chim lìa đàn tung cánh bay mau
Trong sương giá mùa Đông lạnh lẽo.
Trái tim anh giờ đây đang khô héo,
Tình yêu nào để sưởi ấm cho nhau!
Đêm Noel, xin cất tiếng nguyện cầu...
Cho người cùng khổ từ vực sâu mong nhớ.